TIN LÀNH VIỆT NAM PARIS & PHÁP
"Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời." (Giăng 3:16)
Đặc san báo Đuốc Thiêng - Tiếng nói của Hội thánh Tin lành Việt Nam Paris (Pháp)
Đuốc Thiêng 98,
tháng 12 năm 2008
Nói đến Giáng sinh là nói
đến tình yêu, vì Lễ Giáng
sinh chính là một câu chuyện thật về
tình yêu kỳ diệu nhất trải qua mọi thời đại
mà con người được biết.
Nhà thơ Xuân Diệu đã rất chí
lý khi nói rằng:
Làm sao sống được mà không yêu
Không nhớ, không thương một kẻ nào?
Sống mà không nhớ, không thương một ai
và sống mà không được ai thương, ai nhớ
thì đâu còn là sống nữa. Quả
thật, không có tình yêu, con
người không thể nào sống được.
Đức Chúa Trời đã dựng nên con người
chúng ta, ban tình yêu cho con người
và con người có một trái tim biết
yêu thương và để yêu thương. Đức
Chúa Trời là tình yêu, cho
nên Ngài dựng nên con người
chúng ta là để yêu thương và
được yêu thương. Shakespear, kịch tác gia vĩ đại
của Anh quốc đã nói rất đúng rằng
"Yêu và được yêu là niềm hạnh
phúc lớn nhất trên trần gian".
Tình yêu có một nhu cầu tự
thân của nó, đó là nhu cầu
phải được bày tỏ, vì nếu không được
bày tỏ thì tình yêu
đâu còn có ý nghĩa
gì.
Hôm nay, nhân mùa Giáng sinh,
dựa trên lời Kinh Thánh trong I Giăng 4: 9,
chúng ta cùng suy gẫm đến sự bày tỏ
tình yêu kỳ diệu của Đức Chúa Trời
dành cho con người qua đề tài: "ĐỨC
CHÚA TRỜI BÀY TỎ TÌNH YÊU".
I. Hành động bày tỏ tình
yêu của Đức Chúa Trời (câu 9a):
"Lòng Đức Chúa Trời yêu
chúng ta đã bày tỏ ra trong đều nầy:
Đức Chúa Trời đã sai Con một Ngài đến
thế gian, đặng chúng ta nhờ Con được sống" (câu
9).
Hành động bày tỏ tình yêu
của Đức Chúa Trời được thánh Giăng ghi lại ở
đây rất rõ ràng, ấy là Đức
Chúa Trời đã sai Con một Ngài đến thế
gian. Hành động sai Con một Ngài đến thế gian
là một hành động kỳ diệu, vĩ đại có
một không hai mà Đức Chúa Trời
đã dành cho con người là tạo vật
Ngài đã dựng nên. Hành động
đó cho thấy tình yêu của Đức
Chúa Trời dành cho con người lớn là
dường nào.
Sai Con một Ngài xuống thế gian, đó
chính là sự giáng sinh của
Chúa Giê-su. Kinh Thánh có
nhiều cách gọi sự giáng sinh của Ngài
như sau:
Bác sĩ Lu-ca thì gọi sự kiện đó
là: "Con người đã đến" (Lu-ca
19:10).
Sứ đồ Giăng thì nói: "Ngài
đã đến" (Giăng 1:11), hay "Ngôi
lời đã trở nên xác thịt"
(Giăng 1:14), hay "Đấng giải bày Cha cho
chúng ta" (Giăng 1:18), hoặc "ban Con
một của Ngài" (Giăng 3:16), và "Đấng
Cha đã sai đến" (Giăng 17:3)
Phao-lô thì viết: "Đức Chúa
Trời bằng sai Con Ngài" (Galati 4:4), hay "Đức
Chúa Giê Xu Christ đã đến trong thế
gian" (I Ti-mô-thê 1:15).
Đức Chúa Trời bày tỏ tình
yêu của Ngài cách rõ
ràng, cụ thể: Ban Con một của Ngài cho
chúng ta. Ngài không chỉ nói
Ngài rất yêu thương con người, mà
Ngài còn biểu lộ tình yêu ấy
ra bằng hành động mà mọi người đều có
thể cảm nhận được một cách rõ ràng
và sống động. Ngài chỉ có Con một duy
nhất là Chúa Giê-su, nhưng
Ngài bằng lòng ban Con ấy cho chúng
ta. Và Con ấy đã được ban cho chúng ta
cách đây hơn hai ngàn năm qua rồi.
Trong Rô-ma 8:32 chép: "Ngài
đã không tiếc chính Con
mình, nhưng vì chúng ta hết thảy
mà phó Con ấy cho, thì Ngài
há chẳng cũng sẽ ban mọi sự luôn với Con ấy cho
chúng ta sao?"
"Ngài đã không tiếc
chính Con mình". Điều đó
nói lên tất cả tấm lòng yêu
thương con người một cách cụ thể của Ngài. "Nhưng
vì chúng ta hết thảy mà phó
Con ấy cho", nói lên một điều rằng
là Ngài đã ban cho con người điều
quý nhất của Ngài. Ngài
không cho chúng ta điều thứ hai, thứ ba, nhưng
Ngài ban cho con người điều quý nhất
là chính Con độc sanh yêu dấu của
Ngài. Thế thường khi chúng ta cho ai
cái gì thì chúng ta thường
cho cái đã cũ, đã hư hay
không còn tốt nữa, nhưng Đức Chúa Trời
thì khác, Ngài đã ban cho
chúng ta điều quý nhất của Ngài.
Đó chính là Chúa
Giê Xu Christ. Thật là một hành động
bày tỏ tình yêu quá kỳ diệu,
quá vĩ đại chưa từng có trong cả cõi
vũ trụ, trời đất nầy. Tấm lòng của Đức Chúa Trời
thật lớn vô cùng đúng như
Phao-lô đã ca tụng: "Nhưng Đức
Chúa Trời, là Đấng giàu
lòng thương xót, vì cớ lòng
yêu thương lớn Ngài đem mà
yêu chúng ta." (Êphêsô
2:4). Ngài yêu con người chúng ta bằng
lòng yêu thương lớn của Ngài. Tạ ơn
Chúa của tình yêu!
Trong kho tàng ca dao Việt Nam, có bài
ca dao nói về một hành động bày tỏ
tình yêu rất đẹp như thế nầy:
Mình nói với ta mình hãy
còn son
Ta đi qua ngõ thấy con mình bò
Con mình những trấu cùng tro
Ta đi gánh nước rửa cho con mình.
Anh chàng và cô nàng hứa hẹn
yêu nhau, nhưng không hiểu vì một
lý do nào đó mà
cô nàng lại không đến được với anh ta,
và cô nàng có gia
đình rồi có con. Một hôm,
tình cờ, anh chàng đi ngang qua nhà
nàng và bất ngờ thấy một cảnh tượng thật
đáng thương: thấy con của nàng bị bỏ
bê, không người chăm sóc, bò
lăn bò lếch và dính đầy trấu, tro,
thật dơ. Chàng thấy thương cho đứa bé
và thương cho hoàn cảnh của nàng,
nên quyết ra tay: gánh nước rửa cho con
nàng được sạch. Không dễ gì để
có được một hành động đầy tình người
như thế khi đối diện với một trường hợp éo le như thế.
Đó là một hành động biểu lộ
tình yêu đáng trân
quý trong cuộc sống. Nhưng nếu đem so với hành
động bày tỏ tình yêu của Đức
Chúa Trời dành cho con người thì
hành động đó chẳng là gì
cả, vì dù sao đứa bé đó
cũng là con của người mà chàng trai
đã từng yêu thương; còn Đức
Chúa Trời bày tỏ tình yêu
của Ngài cho con người chúng ta trong khi con
người chúng ta là những tội nhân, chẳng
có gì đáng để được Ngài
yêu thương cả. Lời Kinh Thánh khẳng định: "Nhưng
Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương
Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta
còn là người có tội, thì
Đấng Christ vì chúng ta chịu chết."
(Rôma 5:8). Đức Chúa Trời biểu lộ tình
yêu của Ngài dành cho con người
không phải khi con người đẹp đẽ, xứng đáng để
Ngài yêu thương, nhưng ngay khi con người
còn là những tội nhân đáng
chết. Đây là tình yêu thương
lạ lùng, tuyệt diệu mà chỉ có Đức
Chúa Trời mới làm được và
Ngài đã làm điều đó cho con
người chúng ta cách đây hơn hai
ngàn năm đã qua, qua chính Con độc
sanh của Ngài là Đức Chúa
Giê Xu Christ. Chúa Giê Xu Christ
đã giáng sanh làm người và
rồi chịu chết trên thập tự giá, đổ huyết
vô tội của Ngài ra để cứu chuộc chúng
ta là những tội nhân ra khỏi chốn tối tăm của tội
lỗi. Ngài đã sống lại sau khi chết ba
ngày để ban sự cứu rỗi cho bất cứ ai bằng lòng
tin nhận Ngài.
Người ta nói rằng: "Nói yêu thương
mà không có hy sinh thì chỉ
là nói dối". Đức Chúa Trời
không chỉ nói yêu thương con người
chúng ta mà thôi, Ngài
đã bày tỏ tình yêu
Ngài cách rõ ràng, ấy
là Ngài đã hy sinh Con một của
Ngài là Chúa Giê Xu cho
chúng ta. Một người đã cảm tác mấy vần
thơ như sau để nói về tình yêu lớn của
Đức Chúa Trời:
Chúa bày tỏ tình yêu
Ngài thật rõ
Từ trời cao, Chúa đã xuống thế gian
Sinh ra nơi máng cỏ tồi tàn
Rồi chịu chết, hy sinh trên thập tự.