TIN LÀNH VIỆT NAM PARIS & PHÁP
"Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời." (Giăng 3:16)
Đặc san báo Đuốc Thiêng - Tiếng nói của Hội thánh Tin lành Việt Nam Paris (Pháp)
Xứ Do Thái hồi Chúa Giê-xu sinh ra - Mai Đào
Đuốc Thiêng 95,
tháng 6 năm 2008
Tác giả : Roger CARATINI.
Sách : Jesus, de Bethléem à Golgotha,
ấn bản 2003, nhà xuất bản L'Archipel, Paris.
Lưu ý độc giả : Khi viết sách nầy, tác
giả Roger CARATINI có dụng ý giúp cho
độc giả ôn lại cách mau lẹ những sự cố quan trọng
trong lịch sử dân Do thái. Trong sách
nầy pha trộn những sự cố trong Kinh Thánh với các
sự cố của lịch sử và dã sử.
-Rồi sao nữa?
- Marie biết không, khi thầy Zacharie trở ra trước thềm,
dân chúng ngạc nhiên vì thầy
ở trong nơi Chí thánh quá
lâu. Họ nhìn dáng điệu thấy, biết
là trong khi thầy dâng hương đã xảy ra
chuyện gì kỳ lạ, hoặc là thầy đã
có hiện thấy chuyện gì, vì thầy cứ
khoát tay, mà không có tiếng
gì ra từ miệng: thầy đã bị câm.
Ít lâu sau, bà Elisabeth, vợ thầy, mang
thai, như lời thiên sứ Gabriel đã báo
trước. Chính vào lúc nầy mà
các thầy tế lễ quyết định cho dệt màn,
và em được dệt sợi sắc đỏ và sắc tía.
Chuyện nầy làm anh rất kiêu hãnh, anh
chỉ là một thợ mộc vô danh trong xứ
Galilê, mà có vợ công
tác cho Đền thờ.
- Anh Joseph ơi, chuyện thật kỳ dị, chuyện đã lâu
rồi mà em cứ tưởng như mới hôm qua. Và
anh cũng biết là cách đây khoảng 5
tháng, chị Elisabeth đã sanh một đứa con trai.
Đặt tên nó là Giăng
- Đứa trai ấy là cháu của em kêu em
bằng dì, vì em là bà con
của bà Elisabeth. Em biết tên nó
là gì không?
-Cha nó là Zacharie, thì nó
cũng tên là Zacharie chớ còn
gì nữa! Ai cũng nghĩ thế, nhưng có chuyện lạ.
Sanh được 8 ngày, họ đem nó lên Đền thờ
để làm lễ cắt bì, các thầy tế lễ muốn
đặt tên nó là Zacharie, theo
tên của cha nó. Nhưng chị Elisabeth nói
rằng phải đặt tên nó là Giăng.
Các thầy tế lễ đưa nhận xét rằng trong họ
hàng chẳng bao giờ có tên như thế,
và quay lại hỏi Zacharie, thầy nầy cứ câm từ hồi
thấy thiên sứ Gabriel. Thầy ra dấu biểu đem bảng nhỏ tới,
thầy viết lên "Tên nó là
Giăng". Vừa viết xong, thì miệng thầy nói được,
thầy cắt nghĩa rằng tên nầy là do thiên
sứ đã nói trước, rồi thầy ca tụng Đức
Chúa Trời. Dân chúng hết sức kinh ngạc,
chuyện đồn đi trong khắp vùng núi xứ
Galilê.
- Ai cũng phải kinh ngạc về chuyện lạ nầy.
-Anh ơi, còn con chúng ta, thì đặt
tên gì?
- Anh chưa nghĩ đến, chờ coi Chúa dạy.
-Dạ, Chúa dạy, là chuyện chắc chắn
- Sao em biết?
-Chúa bảo em thế mà!
Ba phép lạ
- Nầy Marie, em coi chừng đừng nói phạm thượng.
-Em không nói phạm thượng đâu,
Chúa có nói với em, nhưng em giữ
kín chưa thổ lộ với ai.
- Vậy thổ lộ với anh đi.
-Đây là vào hồi em dệt màn ở
Đền thờ tháng 8 năm ngoái, là
lúc anh còn làm việc ở trên
núi chưa về. Em nhớ chắc chắn, vì lúc
ấy chị Elisabeth mang thai được 6 tháng. Em xách
vò đi ra giếng lấy nước, chợt nghe bên tai
có tiếng nói: "Marie ơi,
chào cô, Chúa ở cùng
cô, cô là người được ơn trong
các phụ nữ". Em sợ quá, em
nhìn bên trái bên mặt,
nhìn quanh giếng để coi ai nói, mà
chẳng thấy ai hết. Em run rảy về nhà, em đặt vò
nước xuống, rồi em ngồi xuống ghế, bắt tay dệt sợi sắc tía,
nhưng không biết nói làm sao với anh,
em có cảm giác là có người
ở gần em.
- Ồ, lạ quá!
- Em cứ có cảm giác là có
người, có người núp đâu đây
trong nhà, đang nhìn em dệt. Đột nhiên
em ngẩng đầu lên, thấy trước mặt có một
thiên sứ, thiên sứ nhìn mặt em rồi
nói : "Chào cô Marie,
là người được ơn của Chúa. Thượng Đế
đã ban đặc ân cho cô. Cô sẽ
mang thai, rồi sẽ sanh một con trai, cô hãy đặt
tên là Giê Xu".
Thiên sứ còn nói thêm rằng :
"Con trai ấy sẽ là rất cao quý, sẽ được Thượng Đế
ban cho ngôi của David, sẽ trị vì đời đời
trên nhà Giacốp"
- Là thiên sứ nào vậy?
- Em biết ngay đấy là thiên sứ Gabriel,
không hiểu tại sao mà em biết ngay. Em liền hỏi
thiên sứ rằng em còn đồng trinh, thì
sanh con làm sao được. Thiên sứ trả lời: "Không
có việc gì mà Đức Chúa Trời
không làm được.Quyền năng của Ngài
và bóng Ngài sẽ phủ trên
cô, cho nên khi con trai ấy sanh ra, sẽ
kêu nó là Con của Đức Chúa
Trời Chí cao, chính Con ấy sẽ cứu loài
người khỏi tội lỗi".
- Rồi em trả lời thiên sứ thế nào ?
- Em trả lời rằng em là tôi tớ Chúa,
xin mọi việc xảy ra như lời Ngài truyền. Rồi thiên
sứ biến đi, em nhắm mắt trầm ngâm một chập, và
ngay sau đó, em quên hết, quên cuộc
viếng thăm, quên mặt thiên sứ, quên lời
thiên sứ, mà lúc nầy đây em
mới chợt nhớ ra. Hôm đó em tiếp tục dệt sợi sắc đỏ
và sợi sắc tía, vài hôm sau
dệt xong rồi em đem lại cho thầy tế lễ trong làng. Thầy
chúc phước cho em, thầy nói : "Marie
ơi, Đức Chúa Trời xưng tụng tên con, con được
chúc phước hơn hết trong mọi phụ nữ cả mọi đời".
Joseph nghe Marie nói, thấy lòng quá
vui, nói :
- Ồ lạ thiệt, trong khoảng thời gian ngắn mà bao
nhiêu phép lạ xảy ra, nào là
tiếng nói bên giếng nước, nào
là lời thiên sứ báo tin, nào
là lời thầy tế lễ khen ngợi.
Phép lạ thứ tư
Anh Joseph ơi, còn phép lạ thứ tư nầy nữa. Em ra
khỏi nhà thầy tế lễ, trong lòng vui như hội, em
đi nhà chị Elisabeth, lúc nầy chỉ mang thai được
6 tháng như em đã nói với anh. Em vừa
mới gõ cửa thì chị ấy vui vẻ ra đón,
hai tay ôm cái bụng căng tròn, chị
nói : "Vì duyên cớ
nào mà mẹ Chúa đến thăm tôi?".
Em hỏi chị nói thế là nghĩa gì. Chị ấy
chỉ vào bụng, trả lời : "Lúc
dì đến gõ cửa, thai trong bụng tôi nhảy
lên vì sung sướng. Dì Marie,
dì thật có phước, thai trong lòng
dì cũng được phước". Lúc ấy, trong đầu
em đã quên mất biến chuyện thiên sứ đến
thăm vào báo tin, thành ra em chẳng
hiểu lời chị Elisabeth, em ngước mắt lên trời, em
nói : "Tấm thân Marie nhỏ mọn nầy
đâu đáng giá chi, mà sao hết
thầy tế lễ rồi đến chị Elisabeth chúc phước tôi
như vậy? Tại sao thấy tôi đến mà thai trong
lòng chị nhảy nhót? Tại sao chị kêu
tôi là mẹ của Chúa? Tại sao
tôi lại được Chúa ban phước?"